Bài dự thi Công đoàn "MỘT CÁNH SEN HỒNG GIÀU NGHỊ LỰC VƯƠN LÊN"
Là một kỹ thuật viên tại Bệnh viện Phục hồi chức năng (PHCN) Hương Sen, chị Tiêu Thị Thắng sinh ra và lớn lên ở vùng quê nghèo tại xã Kim Phú, huyện Yên Sơn (nay là xã Kim Phú, thành phố Tuyên Quang), trong gia đình có 5 anh chị em, mẹ mất sớm khi mới hơn 10 tuổi, bố thường xuyên bệnh tật, yếu, không có việc làm. Mình chị là con gái trong nhà nên sớm phải tự lập, quán xuyến công việc trong gia đình. Năm 1996 chị nộp hồ sơ học Giáo viên tiểu học trường Trung cấp Sư phạm Tuyên Quang, vừa học vừa phải bươn trải lo toan giúp bố và nuôi các em ăn học...
Đến năm 2000 chị được nhận vào làm hợp đồng tại Trung tâm Hương Sen (cũ) nay là Bệnh viện PHCN Hương Sen. 3 năm sau chị xây dựng gia đình với anh Dương Văn Trọng, hoàn cảnh 2 bên gia đình đều làm nông nghiệp, cuộc sống rất khó khăn nên không giúp chị được nhiều về kinh tế, chị còn phải phụ giúp bố nuôi em nhỏ ăn học. Khi mẹ mất em nhỏ của chị mới được 5 tuổi, lớn lên khi bắt đầu vào Đại học thì bị tai nạn giao thông trên đường đi học và đã không qua khỏi. Chị đã bị suy sụp tinh thần vì thương nhớ em, mất một thời gian dài chị mới bình tâm trở lại.
Niềm vui đến với chị khi sinh cháu trai đầu lòng nhưng cuộc sống gặp rất nhiều khó khăn khi chị không có nhà ở, phải ở nhờ nhà bà cô ruột, 9 năm sau chị mua được một mảnh đất làm nhà tạm để ở và sinh cháu gái thứ 2, đặt tên cháu là Thuận, vì mong mỏi của gia đình là sự thuận hòa, yên ấm và hạnh phúc… Đã tưởng là viên mãn, đủ đầy hạnh phúc vì sinh con có đủ trai, đủ gái, công việc của hai vợ chồng ổn định. Nhưng lại một biến cố lớn bất ngờ ập xuống, tháng 11 năm 2016 chồng chị bị tai nạn rất nặng đã mất ngay khi đang trên đường đi công tác.
Cuộc sống gia đình chị bị đảo lộn, khi đó hai đứa con của chị: cháu lớn đang học lớp 8, cháu bé mới 4 tuổi, chị đang theo học lớp Cử nhân Giáo dục đặc biệt tại Trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Sự mất mát quá lớn khi chồng mất, chỗ dựa lớn nhất về tinh thần không còn, 2 con chị bơ vơ không còn cha chăm sóc và dạy bảo hàng ngày, chị bị sốc, mỏi mệt, kiệt sức cùng với nỗi lo lắng không thể cân bằng trong cuộc sống đã khiến chị bị ngã gục. Chị gầy sút nhiều cùng bệnh tim tái phát, với sự chăm sóc của gia đình, người thân và sự chia sẻ, động viên giúp đỡ của đồng nghiệp, của Lãnh đạo đơn vị, của các đồng chí trong Ban Chấp hành Công đoàn Bệnh viện đã giúp chị an tâm dưỡng bệnh, cân bằng dần và thời gian cũng dần làm dịu vết thương lòng. Bằng sự nghị lực, chịu khó chị đã can đảm đứng vững. Nhìn 2 con còn thơ dại lòng chị nghẹn lại, chúng rất cần có chị, chị nghĩ mình phải đứng vững để làm chỗ dựạ cho con, hoàn cảnh đó đã chắp thêm cho chị sức mạnh và niềm tin trong cuộc sống. Chị tiếp tục trở về với công việc, với học tập, năm 2017 chị đã cố gắng tốt nghiệp Cử nhân Giáo dục đặc biệt tại Trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Về với niềm đam mê công việc hàng ngày và chị lại tiếp tục phấn đấu để khẳng định mình, năm 2019 chị lại tham gia học lớp Cao đẳng Phục hồi chức năng tại Trường Cao đẳng Y Dược Hà Nội để bổ sung kiến thức về PHCN.
Niềm vui lớn đã đến với chị từ khi chồng mất là cháu trai đầu đã đỗ Đại học, mừng vì con đã trưởng thành, chị làm việc quên ngày đêm, quên mọi vất vả và quên cả bản thân mình để lo cho các con được học hành và đến nay các cháu đều chăm ngoan học giỏi, có ý thức trách nhiệm với gia đình, đặc biệt hết mực yêu thương và quý trọng mẹ.
Tại Bệnh viện, chị được giao nhiệm vụ là Kỹ thuật viên can thiệp Ngôn ngữ trị liệu tại Khoa Vật lý trị liệu - Hoạt động trị liệu - Ngôn ngữ trị liệu -Tâm lý trị liệu. Tâm huyết với nghề đã chọn, hơn 20 năm làm công tác điều trị phục hồi chức năng cho trẻ khuyết tật. Bao khó khăn, vất vả ban đầu của Trung tâm những ngày đó đã ghi dấu có bàn tay của chị và đến ngày hôm nay nhìn lại Bệnh viện PHCN Hương Sen hoàn toàn phát triển, thay da đổi thịt với 100 giường bệnh nhưng hàng ngày luôn đón nhận trên 300 bệnh nhân đến điều trị phục hồi chức năng.
Trong công tác chị luôn thực hiện tốt 12 điều y đức và Quy tắc ứng xử của ngành, có ý thức trách nhiệm, tinh thần sáng tạo và chủ động trong công việc. Chị luôn có ý thức học hỏi bạn bè đồng nghiệp, tích cực học tập nâng cao trình độ chuyên môn nghiệp vụ, cập nhật các phương pháp điều trị mới để can thiệp cho trẻ bị các rối loạn ngôn ngữ, trẻ câm điếc, tự kỷ, chậm phát triển tinh thần,... có hiệu quả. Với tấm lòng yêu trẻ và đặc biệt coi các cháu khuyết tật như những đứa con của mình, giúp đỡ những đứa con không may mắn bằng tất cả kiến thức, công sức và tấm lòng để giúp các cháu tự tin hơn, đỡ mặc cảm, bớt thiệt thòi, nhiều cháu đã trở về học hòa nhập và có kết quả học tập tốt. Chị luôn được bệnh nhân và người nhà dành nhiều lời khen và sự hài lòng đối với chị khi đến điều trị tại bệnh viện. Với bạn bè, đồng nghiệp Chị luôn chân thành, đoàn kết, tương trợ giúp đỡ lẫn nhau trong lúc khó khăn.
Ngoài nhiệm vụ chuyên môn, chị cũng tích cực tham gia nghiên cứu khoa học, năm 2018 chị cùng các đồng nghiệp tham gia đề tài khoa học cấp tỉnh về: Đánh giá kết quả phục hồi chức năng trẻ rối loạn phổ Tự kỷ tại Bệnh viện PHCN Hương Sen.
Sau nhiều năm phấn đấu và được chi bộ bồi dưỡng giúp đỡ, ngày 06/8/2013 chị vinh dự được đứng trong hàng ngũ của Đảng. Với trách nhiệm là một đảng viên chị luôn gương mẫu thực hiện nghiêm chỉnh chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, luôn sẵn sàng nhận và hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ được giao, luôn có ý thức xây dựng chi bộ Bệnh viện PHCN Hương Sen đạt trong sạch, vững mạnh.
Là đoàn viên Công đoàn của Bệnh viện, chị luôn phát huy vai trò đoàn viên tích cực trong việc “Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh", tham gia đầy đủ các cuộc thi do Công đoàn ngành phát động. Hằng năm chị đều đạt danh hiệu “Giỏi việc nước, đảm việc nhà” cấp cơ sở.
Năm 2020 chị được bầu chọn là một trong những tấm gương giàu nghị lực của đoàn viên tham dự Hội nghị “Biểu dương gia đình đoàn viên, CNVCLĐ tiêu biểu giai đoạn 2016 – 2020” do Liên đoàn Lao động tỉnh tổ chức.
Chị tâm sự "Công đoàn bệnh viện luôn là chỗ dựa tin cậy cho bản thân tôi cũng như các đoàn viên công đoàn trong bệnh viện, tất cả là người đồng nghiệp, là người bạn gần gũi thấu hiểu hoàn cảnh, tâm tư đời sống của đoàn viên nên tôi thực sự cảm động và hứa sẽ cố gắng thực hiện tốt nhiệm vụ của mình. Bệnh viện thực sự trở thành ngôi nhà chung, là tổ ấm thứ hai của tôi”.
Những thành tích mà chị đã đạt được trong những năm qua, ngoài sự cố gắng nỗ lực của bản thân, còn có sự giúp đỡ của bạn bè đồng nghiệp đã chắp cánh cho chị để có ngày hôm nay. Chúng tôi, những người đồng nghiệp mong chị có nhiều sức khỏe và nghị lực để tiếp tục lan tỏa, chia sẻ đến bạn bè đồng nghiệp trong nhiệm vụ chăm sóc sức khỏe của nhân dân và phục vụ được nhiều người bệnh, người khuyết tật sớm hòa nhập được với cộng đồng.
Tác giả: Trần Thị Hải Vân
Phó Chủ tịch - Công đoàn Bệnh viện PHCN Hương Sen